Cuộc sống tạm bợ của công nhân

Ở phòng bên cạnh, anh Phùng Văn Thủy, 36 tuổi, chuẩn bị dọn dẹp nốt đồ đạc để chuyển sang phòng khác cùng dãy cho chủ trọ tu sửa. Hơn 18h, vợ Thủy đi làm vẫn chưa về, con trai 18 tháng tự chơi. Đôi vợ chồng cùng quê Phú Thọ, cưới nhau năm 2018.

Căn phòng trọ thuê giá 500.000 đồng, vợ anh ở một mình thời con gái giờ trở thành nơi tá túc của gia đình ba người. Họ không thể gửi con về quê khi ông bà nội tuổi cao, hay đau ốm. Để có thời gian chăm con, anh Thủy làm ở một xưởng giặt là, thu nhập khoảng 6 triệu, luôn làm trái ca với vợ.

Vợ chồng anh Thủy đặt tên con là Đăng Khoa “vì thấy hay”, với mong muốn cuộc đời cậu bé sẽ tươi sáng hơn bố mẹ. Làm công nhân hơn chục năm, họ chưa có dự định về quê hay rẽ hướng khác vì “còn sức khỏe thì cứ làm công nhân đi đã, mai sau có tuổi rồi tính”.